Tôi sinh ra và lớn lên ở Bát tràng. Mặc dù đây làng gốm nổi tiếng ở miền Bắc Việt Nam. Gia đình tôi có một xưởng gốm nhỏ mà từ bé đến tuổi thanh niên tôi gắn liền cuộc sống mình với nó, nhưng tôi chỉ thấy vất vả mà không thấy có tương lai. Nhưng tôi cũng chưa nghĩ đến việc tìm cách nào thoát ra khỏi cái lò gốm lam lũ này, cho đến một ngày kia. Hôm đó tôi đem mớ bình mà gia đình tôi đã vất vả làm cả mấy ngày ra chợ, chúng tôi cố bán, cố thuyết phục người mua. Nhưng ai cũng tìm ra được cái gì đó để chê mớ sản phẩm của tôi. Và họ cũng chỉ trả cho tôi khoảng 20.000/mỗi cái. Cầm số tiền bán bình về nhà, tôi bỗng cảm thấy ức chếvà tự hỏi “làm sao tôi nuôi được vợ và hai con mình với số tiền này?” Tôi đã rất vất vả nặn gốm, bê than vào lò, chịu sức nóng của nó như con chó trong lò thui rơm để có được mấy chục nghìn về nhà, nếu đóng tiền học thì không có ăn mà nếu ăn thì chẳng thể đóng học cho con.
Nhìn cái lò nung đất của bố để lại mà công việc cứ mãi èo uột đi, lòng tôi buồn lắm. Và rồi đến cái ngày tôi phải đập cái lò ấy đi và quyết định đóng cửa xưởng. Tôi phải thay đổi! Chưa biết sẽ làm gì nhưng sự thay đổi đầu tiên, ấy là ngày mai sẽ không cởi trần chui mình vào lại cái lò này nữa.
Tôi bắt đầu đi buôn. Tôi thồ hàng gốm sứ từ làng ra bán vỉa hè ở Hà Nội. Nhưng cuộc sống cũng không sáng sủa hơn là bao, chúng tôi cũng không có thời gian dành cho con cái nữa và rồi gia đình lại lục đục, Tôi bắt đầu cảm thấy sợ điều mình vẫn sợ ấy là “Liệu lao vào kiếm sống có mất gia đình và đức tin không?”.
Trong lúc bán hàng như vậy tôi bắt đầu lờ mờ nhận ra mình đã tích lũy được một vốn hiểu biết kha khá về gốm sứ cao cấp. Đúng lúc đó có người giới thiệu cho tôi về một khóa học của Swiss Create (Empower). Tại đó tôi đã được mở ra tầm nhìn rõ ràng cho hướng đi của mình, đó là tập trung vào sản phẩm gốm sứ cao cấp, Tôi quyết định về lại Bát Tràng. Tôi đã dành mấy tuần đi quan sát trong làng, thấy giống như một cái cây to mà các đối thủ cạnh tranh nặng ký chiếm giữ hết các cành rồi, chỉ còn đúng ngọn cây chơ vơ chưa ai ngồi được vì quá khó, đó là hàng gốm sứ men xanh kiểu cổ cao cấp.
Khi làm bản phân tích SWOT Chúa chỉ cho tôi thấy rằng thứ mà tôi có chính là đôi mắt, là khả năng nhìn ra những thứ giá trị. Vậy là với số vốn chưa đầy 50 triệu, chúng tôi thuê cửa hàng và mua một vài mặt hàng, vợ chồng tôi mở cửa hàng. Muôn vàn khó khăn và những điều chưa biết sẽ ra sao. Nhiều đêm ngày tôi thầm lặng cầu nguyện. Chúa đã mở đường cho chúng tôi có thể mua hàng chưa cần thanh toán ngay và có khách hàng mua nhanh chóng. Cũng trong giai đoạn đó thì có khóa học tiếp theo về marketing, tôi nhận ra một chiến lược quan trọng – thay vì tập trung bán hàng, thì tập trung vào mua hàng chất lượng và hợp tác với các xưởng và thợ lành nghề, loại đẩy đi hết những hàng thấp cấp. Quả nhiên sau đó khách hàng liên tục tìm đến. Trong vòng chưa đầy 2 năm cửa hàng của chúng tôi đã đầy ắp những món hàng giá trị từ vài triệu đến cả trăm triệu, tất cả đều là vốn tích lũy được.
Đến nay, sau 6 năm thay đổi, vợ chồng tôi đã mở được 3 cửa hàng, mỗi cửa hàng vốn cũng vài tỷ trong đó, Chúng tôi mua được 2 mảnh đất, xây được nhà với phong cách du lịch, vì tôi có kế hoạch tấn công sang mảng du lịch làng nghề Bát Tràng.
Điều tuyệt vời nhất là gia đình tôi hạnh phúc hơn trước rất nhiều, vợ chồng chúng tôi biết cách trao đổi trò chuyện với nhau và gần gũi với các con hàng ngày. Và con trai lớn của chúng tôi đang từng bước dự phần phát triển việc kinh doanh của cả gia đình.
Tôi thấm thía rằng: Thay đổi bắt đầu từ quyết định vươn lên từ bế tắc.Học hỏi, hành động và cầu nguyện thì Chúa sẽ chỉ cho tôi con đường tốt nhất để thành công, và đặc biệt tôi cần phải tham gia các khóa học thực tế.
Câu nói yêu thích của tôi: “Đứng trên vai người khổng lồ & Biến rác thải thành hàng hiệu”
Nguyễn Văn Thắng
Chủ hiệu Gốm sứ Quốc Phương (Bát Tràng, Hà Nội)